498000₫
xsmn 6 5 24 Trong các vấn đề về quan hệ Trung-Nhật, Fukuda bắt đầu là một trong những tiếng nói bảo thủ ủng hộ Đài Loan của Đảng dân chủ tự do (LDP). Tuy nhiên, vào thời điểm trở thành Thủ tướng, ông buộc phải đáp ứng những lời kêu gọi ngày càng tăng cả trong LDP cũng như các doanh nghiệp lớn của Nhật Bản để tiếp tục theo đuổi các cuộc đàm phán hiệp ước hòa bình với Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa nhằm tăng khả năng tiếp cận thương mại về lâu dài. Fukuda đã trì hoãn việc này vì một số lý do. Thứ nhất, một số người trong LDP thân Đài Loan vẫn tiếp tục phản kháng. Hơn nữa, quan hệ với Liên Xô chỉ mới phục hồi gần đó sau những tranh chấp về nghề cá, và khi Trung Quốc và Liên Xô có quan hệ căng thẳng, Fukuda cẩn thận không thiên vị bên này quá nhiều so với bên kia. Tuy nhiên, tranh chấp chính là việc Trung Quốc khăng khăng đòi hiệp ước có một điều khoản chống bá quyền mà Nhật Bản coi là hướng tới Liên Xô, và Fukuda không muốn Nhật Bản tham gia vào sự chia rẽ Trung-Xô. Sau khi các cuộc thảo luận về hiệp ước có nhiều thời gian trong tình trạng lấp lửng, cuối cùng phía Trung Quốc đã bày tỏ sự linh hoạt trong vấn đề chống bá quyền, và Fukuda đã bật đèn xanh để theo đuổi chính sách này. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau, những tiếng nói ủng hộ Đài Loan trong LDP đã gây áp lực mạnh mẽ lên Fukuda, và sự do dự hơn nữa đã khiến tỷ lệ ủng hộ Fukuda giảm xuống 20%. Cuối cùng, sau khi thảo luận thêm, Fukuda cuối cùng đã đồng ý với một phiên bản sửa đổi của hiệp ước mà sau này trở thành Hiệp ước Hòa bình và Hữu nghị giữa Nhật Bản và Trung Quốc.
xsmn 6 5 24 Trong các vấn đề về quan hệ Trung-Nhật, Fukuda bắt đầu là một trong những tiếng nói bảo thủ ủng hộ Đài Loan của Đảng dân chủ tự do (LDP). Tuy nhiên, vào thời điểm trở thành Thủ tướng, ông buộc phải đáp ứng những lời kêu gọi ngày càng tăng cả trong LDP cũng như các doanh nghiệp lớn của Nhật Bản để tiếp tục theo đuổi các cuộc đàm phán hiệp ước hòa bình với Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa nhằm tăng khả năng tiếp cận thương mại về lâu dài. Fukuda đã trì hoãn việc này vì một số lý do. Thứ nhất, một số người trong LDP thân Đài Loan vẫn tiếp tục phản kháng. Hơn nữa, quan hệ với Liên Xô chỉ mới phục hồi gần đó sau những tranh chấp về nghề cá, và khi Trung Quốc và Liên Xô có quan hệ căng thẳng, Fukuda cẩn thận không thiên vị bên này quá nhiều so với bên kia. Tuy nhiên, tranh chấp chính là việc Trung Quốc khăng khăng đòi hiệp ước có một điều khoản chống bá quyền mà Nhật Bản coi là hướng tới Liên Xô, và Fukuda không muốn Nhật Bản tham gia vào sự chia rẽ Trung-Xô. Sau khi các cuộc thảo luận về hiệp ước có nhiều thời gian trong tình trạng lấp lửng, cuối cùng phía Trung Quốc đã bày tỏ sự linh hoạt trong vấn đề chống bá quyền, và Fukuda đã bật đèn xanh để theo đuổi chính sách này. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau, những tiếng nói ủng hộ Đài Loan trong LDP đã gây áp lực mạnh mẽ lên Fukuda, và sự do dự hơn nữa đã khiến tỷ lệ ủng hộ Fukuda giảm xuống 20%. Cuối cùng, sau khi thảo luận thêm, Fukuda cuối cùng đã đồng ý với một phiên bản sửa đổi của hiệp ước mà sau này trở thành Hiệp ước Hòa bình và Hữu nghị giữa Nhật Bản và Trung Quốc.
Tất cả những chuyện đó được kể bằng một văn phong linh hoạt, bóng loáng, tỉnh bơ, mà, như cái mốt của thời hậu hiện đại, văn phong này không cố tình dấy lên ở độc giả một cảm xúc nào; một thứ văn phong nó chỉ là nó, được biểu hiện qua những quy chiếu mang tính liên văn bản và hoàn toàn chỉ là chữ nghĩa của riêng nó. Những trang cuối cuốn tiểu thuyết là cảnh Erika bị anh học trò nện cho một trận, tự làm mình bị thương ở vai, cứ thế lê về nhà, máu chảy ròng ròng trên lối đi...